Đêm đó, khi trở lại khu nhà cao cấp của Bích Hải Sơn Trang, Tần Xuyên vẫn không thấy Liễu Hàn Yên về.
Dường như từ ngày chia tay ở bệnh viện, cô cũng không quay về nhà.
Luyện công và tắm rửa xong, Tần Xuyên ra ngồi trước sân thượng, nhìn mặt biển mênh mông phía xa xa, suy nghĩ ngây người.
Hay là...mình chủ động một chút? Mặc dù luôn bị dội nước lạnh vào mặt, nhưng mình là đàn ông, độ lượng một chút vẫn hơn.
Huống hồ, mình cũng hơi nhớ cô ấy.
Nghĩ vậy, Tần Xuyên cầm lấy điện thoại di động, gọi cho Liễu Hàn Yên.
Qua một hồi lâu, Liễu Hàn Yên mới nhận cuộc gọi, lập tức đi thẳng vào vấn đề:
-Có việc gì vậy?
Tần Xuyên nghe giọng nói lạnh như băng của cô, cầm lòng không đậu, hỏi:
-Bà xã, em bận lắm sao?
-Không có việc gì thì tôi cúp đây.
-Ấy ấy! Đừng vội! Anh muốn hỏi một chút, khi nào em về nhà? Chúng ta cùng ăn cơm nói chuyện, nhớ em quá!
Tần Xuyên cười nói.
Ở đầu bên kia, Liễu Hàn Yên yên lặng một lúc rồi thản nhiên nói:
-Bốn ngày nữa.
-Được được, buổi tối bốn ngày sau, anh sẽ ở nhà nấu cơm, hai vợ chồng mình sum họp.
-Ừ.
Liễu Hàn Yên đáp.
-Hì hì...bà xã, dạo này anh ra nước ngoài buôn bán lời được một số tiền, em muốn quà gì, anh mua?
Tần Xuyên chưa nói xong, Liễu Hàn Yên đã cúp điện thoại.
Tần Xuyên bất đắc dĩ bĩu môi, biết trước là sẽ như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281437/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.