Hai binh sĩ bị ném ngã xuống đất đều ngẩn người, chẳng phải người ta nói Tần Xuyên là “phế vật” sao? Sao sức lực hắn lại mạnh mẽ như vậy? Hơn nữa, hình như hắn còn luyện cổ võ!?
Hai người lập tức đứng lên, dùng bộ đàm báo cáo có người xông vào.
Vẻ mặt điềm tĩnh, Tần Xuyên rảo bước về phía bộ chỉ huy, phía trước là một đám binh sĩ cầm súng.
-Đứng lại! Bước tới nữa là chúng tôi nổ súng!
Một sĩ quan trong đội tuần tra hô to.
Tần Xuyên bất chấp, tốc độ không giảm mà còn tăng thêm, hoàn toàn không coi mười họng súng đen ngòm kia vào đâu.
-Mẹ kiếp! Tự tiện xông vào quân khu, tội đáng chết! Nổ súng!
Trong nháy mắt, đạn vãi ra như châu chấu, dày đặc bay về phía Tần Xuyên.
-Đoàng, đoàng, đoàng!
Trong ánh lửa chớp nháy liên tục, khói thuốc súng tràn ngập, thân hình Tần Xuyên như một cái bóng, trong chớp mắt đã phá tan vòng vây.
Mười mấy binh sĩ trợn mắt há mồm nhìn vỏ đạn rơi đầy, tất cả đều choáng váng, chẳng lẽ họ bắn không trúng phát nào!?
Tần Xuyên vọt tới phòng làm việc của Liễu Hàn Yên, đẩy cửa ra, thấy bên trong không một bóng người.
Hắn quay đầu lại, chạy tới thao trường rộng lớn, lúc này đã có hàng trăm binh sĩ và sĩ quan tiếp cận, tiến hành bao vây hắn lại.
Buổi tối trên thao trường, trong phút chốc binh lính các binh chủng đã tụ tập, súng vác vai, đạn lên nòng, vẻ mặt nghiêm nghị và khẩn trương.
Dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281436/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.