Bạch Dạ nghe xong, cúi đầu không lên tiếng.
Tần Xuyên thấy cô đồng ý, cũng cười hì hì trả tiền, cầm hộp bánh Trung Thu, cùng bước ra khỏi cửa hàng.
Lúc này sắc trời đã tối, Tần Xuyên cả ngày chưa ăn cơm, bụng đã kêu rột rột, muốn tìm một tiệm ăn nào đó, nhưng vào trong đó mà ăn bánh Trung Thu, thấy cũng hơi kỳ kỳ.
Vừa hay nhìn thấy một cửa hàng tiện lợi, mắt Tần Xuyên sang lên, hỏi Bạch Dạ đứng cạnh,
- Hay là chúng ta đi ăn mì tôm đi, nhanh gọn, mà ngồi đó ăn bánh Trung Thu thì cũng chẳng ai quản.
- Mì tôm? Là thứ gì vậy?
Bạch Dạ nháy mắt, vẻ mặt nghi hoặc.
Tần Xuyên muốn té ngửa trên mặt đất,
- Tiểu Dạ Dạ, ngay đến mì tôm là gì em cũng không biết à!? Là mì ăn liền đó!!
- Ờ… anh đang nói là mì ăn liền à.
Bạch Dạ đỏ mặt, chợt nhớ ra, hình như người ta còn gọi là mì tôm.
Tần Xuyên nghi ngờ nói:
- Không phải chứ, ngay cả mì tôm em cũng chưa ăn bao giờ à?
Mặt Bạch Dạ càng đỏ hơn, từ nhỏ đến giờ cô lớn lên trong Thanh giáo, nhận sự giáo dục của xã hội thượng lưu, quý tộc, lại do luyện
Mì tôm là thứ không tốt cho sức khỏe, với tư cách thánh nữ, sao có cơ hội tiếp xúc với nó chứ?
Cho nên, trong thế giới của Bạch Dạ, không tồn tại mì tôm.
- Em… em không thích ăn! Không được sao?
Bạch Dạ trừng mắc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281378/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.