Khi bàn tay bé nhỏ kia đụng chạm khiến Tần Xuyên lập tức chào cờ, cuối cùng Tần Xuyên đã ý thức được, chuyện gì đang xảy ra!
- Em... là Bạch Dạ kia?
Cô nàng hơi chu miệng,
- Bạch Dạ nào? Trên đời này chẳng phải có một Bạch Dạ là em sao?
Tần Xuyên nhìn biểu hiện mê người này, xác định chắc chắn phán đoán của mình không hề sai, cô nàng này lại trở về nhân cách lúc hai người xảy ra lần đầu tiên trong rừng cây rồi!
Tần Xuyên nuốt một ngụm nước bọt, tim đập nhanh hơn, cười hì hì nói:
- Đúng đúng, em là Bạch Dạ, là Tiểu Dạ Dạ của anh.
Dù là nhân cách nào của Bạch Dạ, điểm tương đồng duy nhất là, “các cô” đều kiên trì cho rằng, mình mới là Bạch Dạ thật sự.
Tần Xuyên cũng lười tranh luận với “các cô” rốt cuộc ai mới là Bạch Dạ, mấy vấn đề đau đầu này, cứ để cho người phụ nữ của mình suy nghĩ đi.
- Hí hí,
Bạch Dạ cười vui vẻ, một tay sờ nắn bên dưới của Tần Xuyên, híp mắt phượng ranh mãnh nói:
- Honey, anh cứu em từ địa lao ra, em vẫn chưa báo đáp cho anh đúng không nào, hôm nay hãy để chúng ta vui vẻ một ngày được không nào?
Trong lòng Tần Xuyên mừng như điên,
- Một... một ngày? Cả một ngày sao?
Bạch Dạ gật đầu,
- Đúng vậy, honey, anh thấy được không?
- Được! Là đàn ông có gì mà không được chứ?!
Tần Xuyên lập tức gật đầu, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281377/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.