Tần Xuyên phục hồi tinh thần, vẻ mặt lộ rõ sự bất đắc dĩ:
-Bà xã, anh quả thật vẫn chưa đủ mạnh, quả nhiên những người có thể ngồi được lên vị trí cấp cao bí hiểm hơn nhiều so với tưởng tưởng của anh.
Liễu Hàn Yên nghĩ nghĩ một lát rồi hỏi:
-Người vệ sĩ của Phó thủ tướng mà chặn đường chúng ta lúc nãy có phải là lợi hại lắm đúng không anh?
Tần Xuyên cười khổ, quả nhiên, Liễu Hàn Yên không hể cảm nhận được cảm giác áp bách lúc đó, bởi vì người kia chỉ thi triển áp lực với một mình hắn mà thôi.
-Cũng khá là lợi hại, trong số những kẻ lợi hại mà anh đã từng gặp qua thì ông ta chắc chắn là người đứng vị trí số một số hai, so với anh thì ông ta mạnh hơn rất nhiều.
Tần Xuyên không thể không thẳng thắn nói ra.
Mạnh chính là mạnh, yếu chính là yếu, chỉ cần không được sợ hãi, thừa nhận người khác mạnh hơn mình cũng là một loại phẩm chất tốt.
Liễu Hàn Yên nghĩ một chút rồi gật đầu, nói:
-Dù sao thì cũng là người bên cạnh Phó thủ tướng, lợi hại hơn anh cũng đúng thôi, dù sao thì Tứ Đại Gia Tộc kính nể hai vị Nguyên thủ như vậy cũng phải có lý do của nó chứ!
Tần Xuyên có chút không phục, nói:
-Đợi đến khi anh bảy tám chục tuổi, chắc chắn có thể mạnh hơn người đó, ông ta chẳng qua cũng chỉ là ỷ vào tuổi lớn hơn anh nên công lực thâm hậu hơn anh thôi.
-Bảy tám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281311/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.