Nỗi chua xót kìm nén rốt cuộc cũng bùng nổ vào giờ khắc này.
Kham Từ ngừng giãy dụa, cụp mi xuống, đáy mắt bất giác trở nên mờ mịt.
Còn chưa tích tụ đủ, thì một bàn tay đã bịt mắt Kham Từ lại, những giọt lệ thấm vào bao tay. Kham Từ thuận thế nhắm chặt mắt lại, yết hầu nhấp nhô, nỗi thống khổ không nén nổi trào ra bên ngoài, nhìn kẻ bên cạnh mà thấy ngột ngạt.
“Đừng khóc.”
Kẻ đeo mặt nạ không biết làm sao để dỗ dành, lập tức rút dương v*t giả ra, ôm Kham Từ vào lòng, vỗ nhẹ xuống lưng Kham Từ.
Giọng của Kham Từ có chút nghẹn ngào, “Sao mày cứ không chịu buông tha cho tao vậy…”
Buông tha cho em…
Vậy ai buông tha cho tôi?sĩ
Kẻ đeo mặt nạ khôi phục vẻ cay nghiệt trong mắt.
Gã từ từ bước ra phía sau Kham Từ, tay phải vẫn bịt mắt y lại, tay trái chuẩn bị công tác cho dương v*t đang dựng đứng của mình, hướng về chỗ lỗ hậu môn, không chút chân chừ chậm rãi đâm vào.
“A…”
Lỗ hậu môn khô khốc bị ma sát kịch liệt, Kham Từ không nhịn được rên lên một tiếng, muốn dồn sức rướn lên trước để tránh thoát khỏi sự xâm phạm từ phía sau lưng, rồi lại bị tay trái của kẻ kia tóm chặt lấy eo, khiến cho y không tài nào nhúc nhích.
“Nhiều năm không gặp, mùi vị cơ thể cậu vẫn như cũ nhỉ.” Kẻ đeo mặt nạ cười khẽ.
“Cậu nói thử xem…Nếu như tôi quay lại cảnh này gửi cho vị kia nhà cậu, thì hậu quả sẽ là gì đây?”
Kham Từ nhẫn nhịn cơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-dien/1000731/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.