Sau vài ngày sắp xếp, dọn dẹp hết thảy công việc, thủ tục, cả nhóm cuối cùng cũng từ biệt địa phương học phủ Anpơ, bỏ lại sau lưng một hành trình dài dằng dặc, đầy gian nan tưởng chừng như không còn có cơ hội trở về. Mỗi người đều là giống nhau bồi hồi thở phào, rốt cục cũng lại có thể nhìn thấy ánh mặt trời chiếu rọi ở quê nhà thân thuộc.
Không toan tính, không luận bàn đúng sai, không đánh cược tính mạng, không có bất kỳ ma pháp sử dụng. Loại hương vị này cũng thật lâu lắm rồi, để cho từng người trong thời khắc đều nhen nhóm lên niềm hân hoan khó cưỡng.
Đúng vậy đấy, là không có ma pháp...
Là triệt để nghỉ ngơi.
…
Chuyến bay từ Thụy Sĩ về Hàng Châu, Trung Quốc đã đáp xuống!!!
Mục Ninh Tuyết và Mạc Phàm quyết định quay về Phàm Tuyết Sơn trước, những người còn lại cùng nhau trở về Đĩnh Thành.
Chỉ là khiến cho tình huống có chút ngoài ý muốn, bạch tinh linh Mei một mực không có chịu rời xa Mạc Phàm, vẫn cứ bám riết theo sau hắn, khiến cho Mục Ninh Tuyết cũng phải miễn cưỡng cười khổ ra hiệu cho nàng được phép.
Mà suốt chặng đường đón tàu về, không rõ từ lúc nào cả hai đều trở nên vô cùng thân thiết, hệt như tỷ muội kết nghĩa. Có lẽ cùng đặc điểm đều mang khí chất nhất phẩm bên trong, thế gian ngọc sứ thanh lãnh, dù là bạch tinh linh hay băng tuyết nữ thần, bọn họ đồng thời ưa thích nhất việc giữ sạch sẽ, thơm tho, dễ dàng tạo thành lực hút thiện cảm với người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-phap-su-di-ban/339317/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.