Ở đằng sau dãy núi Anpơ cạnh học phủ, nhóm bốn người Triệu Mãn Duyên, Mục Bạch, Tương Tiểu Hầu, Tương Thiểu Nhứ đang nướng thịt đốt lửa trại hàn huyên.
“Bịch bịch” (tiếng bước chân)
“Ngươi với Ninh Tuyết xong xuôi rồi à, thật là lâu nha, bị thương như vậy vẫn còn thật là sung mãn?” Triệu Mãn Duyên bĩu môi.
“Xong cái đầu ngươi, nàng có chút mệt, ta chỉ là đi dạo!” Mạc Phàm tầng tầng nói.
"Ha ha, thật đáng tiếc, mà cũng phải, nàng tinh lực mất giá khá nhiều, còn Tâm Hạ cũng đã trở về Thần miếu, xem ra ngươi vẫn là phải ăn chay một thời gian rồi". Triệu Mãn Duyên trào phúng nói.
“Phàm ca, mau ngồi xuống, vừa nướng xong, thịt thỏ vẫn còn rất thơm”. Trương Tiểu Hầu nói.
Triệu Mãn Duyên ném cho Mạc Phàm một xiên thịt thỏ, hắn xử ngay khi còn chưa kịp ngồi xuống.
“Hừ, thịt vẫn là rất hợp khẩu vị, đúng lúc ta vẫn còn đói bụng". Mạc Phàm nói rằng.
“Anpơ học phủ tổ chức yến tiệc, vẫn như cũ mời chúng ta đồ chay a, thật không thể nuốt nổi, liền tưởng thời gian có thể thay đổi đạo luật mà...” Triệu Mãn Duyên không nhịn được, một mặt kêu ca.
Cả đám, ai nấy cũng đều giơ ngón tay cái lên đồng ý, chỉ trừ Mục Bạch.
"Hừ, các ngươi không ăn mặn một hôm sẽ chết sao?" Mục Bạch vừa nói vừa đưa một phần xiên thịt cho Tương Thiểu Nhứ bên cạnh.
"Cảm ơn, mùi vị thật là thơm nha!" Tương Thiểu Nhứ đón nhận xiên thịt rất vui vẻ.
Mạc Phàm một bên, ánh mắt tự nhiên cũng đặt trên người của nàng.
“Này, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-phap-su-di-ban/339316/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.