Dịch bởi Lá Mùa Thu
Vẫn trong tư thế Quật Ngã, Lãnh Ám Lôi cong người, ôm theo Mộc Vũ Tranh Phong cùng rơi xuống hồ dung nham. Màu đỏ rực của lửa và màu tro đen của nham thạch bập bềnh đập vào mắt, lòng Lâm Kính Ngôn cũng như tro tàn.
Trùng hợp? Số xui?
Dĩ nhiên không phải. Khu vực này nham thạch nhiều đến mức che phủ được dung nham, rõ ràng Tô Mộc Tranh đã cố ý chọn, lại còn bắn cho bụi đất mịt mù hòng che mắt đối thủ.
Là bẫy.
Tất cả đều là bẫy.
Xả pháo dụ tình, gây nhiễu âm thanh, pha gián đoạn như vô thức và chuỗi hỏa lực vội vàng sau đó, tất cả đều là bố cục nhằm đưa Lâm Kính Ngôn vào bẫy.
Dung nham, lại là dung nham.
Biết rõ cần tránh xa vì sát thương cao, nhưng hai trận lôi đài đều rơi vào, Lâm Kính Ngôn cảm thấy nhục không để đâu cho hết. Đỡ cái là Mộc Vũ Tranh Phong cũng chung số phận, còn đang bị anh khống chế bằng Quật Ngã.
Vậy thôi mình khỏi leo lên, ở đây đánh luôn.
Yolo!
Lâm Kính Ngôn hạ quyết tâm. Leo lên chi nữa, ở đây khô máu như trận đại chiến giữa Diệp Tu với Hàn Văn Thanh ấy. Muốn gây sát thương cao, có lẽ không còn cơ hội nào khác.
Chạm đáy, gập người.
Giữa hố lửa, Lãnh Ám Lôi vẫn duy trì động tác rất trôi chảy. Vừa quật Mộc Vũ Tranh Phong xuống hẳn, anh lập tức xoay lưng lại.
Bá Vương Liên Quyền!
Lãnh Ám Lôi tung đại chiêu một cách dứt khoát.
Anh nối combo quá mượt, Tô Mộc Tranh không cách nào giãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-cao-thu/819959/chuong-1544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.