Tô Mộc Tranh khó khăn đẩy cánh cửa đã gỉ sét trên sân thượng ra, mới liếc qua đã thấy hình bóng quen thuộc đang ngồi xổm bên cạnh lan can, đốm cháy đỏ xen giữa những ngón tay như ẩn như hiện. Sương khói lượn lờ tản khắp đêm tối nhập nhèm, mùi cay đắng đặc trưng của thuốc lá cứ quẩn quanh, chẳng tìm thấy nơi tụ họp.
Tô Mộc Tranh quay người đóng cửa lại, rón rén bước tới bên cạnh Diệp Tu, chẳng chút bận tâm ngồi bệt xuống đất. Cô khom hai đầu gối áp sát ngực, dùng hai tay nâng má rồi ngẩn người, tâm hồn dường như đã trôi dạt tới nơi nào đó rất xa, gửi gắm đi nỗi lòng nặng trĩu chẳng thể nói thành lời.
Diệp Tu dừng một chút, dụi đầu thuốc lá đi "Sao lại đến đây?"
"Em đoán anh ở đây" Tô Mộc Tranh nói.
Ban đêm ở Zürich Thụy Sĩ, dù có đang trong hạ thì cũng không thể nói là ấm áp. Theo với làn gió đêm tưởng chừng như bất tận không bến không bờ là cái lạnh hời hợt mà ngấm tận sâu vào xương tuỷ. Tóc Tô Mộc Tranh tựa nhuốm màu sương về khuya, ướt đẫm dán trên đôi vai, cộng thêm tư thế cuộn mình lại càng giống như đang cố gắng ôm ấp lấy chút ấm áp từ chính bản thân mình.
"Trong khách sạn cấm hút thuốc." Diệp Tu để lộ ra bộ dạng có chút bất đắc dĩ, cởi áo khoác trên người ra, choàng lên cho Tô Mộc Tranh, nói "Muộn lắm rồi, sớm về nghỉ ngơi đi."
"Không phải cai rồi à?" Tô Mộc Tranh hơi quấn chặt lấy áo khoác của Diệp Tu, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-cao-thu-all-diep-khong-chi-co-mot/1037442/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.