Lúc này Phương Bình lại nghĩ đến lời Đàm Chấn Bình, khiến bản thân những người này bộc phát khí huyết ép lên người đối diện, đả kích lòng tin người đối diện... 
Việc này đáng tin không? 
Học sinh không phải võ giả, dù bộc phát khí huyết khoảng 120 cal, bạo phát dường như không mạnh mẽ bằng. 
Về phần cái gọi là khí thế, cảm giác áp bách thật không có. 
130 cal, sẽ tạo cảm giác hơi áp bách đối với người gần mình. 
Nhưng hiệu quả mạnh bao nhiêu, thật khó mà nói, mà phạm vị ảnh hưởng cũng có hạn. 
Hiện tại nghĩ lại một chút, lại nhìn dáng vẻ xem trò vui của mấy người Đàm Chấn Bình, đây không phải là thủ đoạn tìm vui của lãnh đạo hàng năm đấy chứ? 
Đơn thuần tìm thú vui thì cũng chưa chắc, hay là một loại thủ đoạn đầu tư? 
Dù sao chỉ khiến ngươi bộc phát khí huyết một chút, lát sau lại đền bù thuốc cho ngươi, thế nào cũng không thấy lỗ. 
Lấy được thuốc, trong lòng chắc chắn muốn cảm tạ vài câu. 
Trong lòng Phương Bình nghĩ đến những điều này, lại nhìn những học sinh ưu tú kia còn đang thử tiếp xúc. 
Bọn nhóc này, vài năm sau, nếu các cậu đều có thành tựu rồi, hồi tưởng lại một màn này hôm nay, không biết có cảm thấy xấu hổ không. 
Bọn họ có hay không, Phương Bình không biết. 
Nhưng nhìn thấy những người này đối đầu, lại không biết nên trở mặt thế nào, Phương Bình cảm thấy rất xấu hổ. 
Nếu không phải cân nhắc đến Khí Huyết Đan, lúc này, Phương Bình cũng muốn xoay người quay trở về. 
Nghĩ đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-cau-cao-vo/1375458/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.