Nghĩ một chút, Phương Bình hơi lúng túng nói: "Chú Đàm, cháu không phải lo lắng những thứ này. 
Cháu là... cháu nghĩ, bộc phát trước khảo hạch, khí huyết tiêu hao rồi. 
Đợi đến khi khảo hạch, vậy cháu..." 
Đàm Chấn Bình sửng sốt một chút, sau đó bật cười: "Đúng, trái lại chú thật ra quên mất việc này. 
Yên tâm, trong thành phố sẽ đền bù cho cháu. 
Đợi chút nữa sau khi cháu bộc phát khí huyết, chú sẽ đền cho cháu một viên Khí Huyết Đan, đây không phải cá nhân chú cho cháu, mà là Dương Thành đền bù cho cháu." 
"Khí Huyết Đan!" 
Đàm Hạo nghe xong lời này, lập tức tủi thân nói: "Ba, ba không phải nói Huyết Khí Hoàn chứ?" 
Đàm Chấn Bình liếc mắt nhìn cậu ta, con trai ngốc! 
Mấy người Chu Bân được đền bù Bổ Khí Hoàn, hai thằng ranh con các con, ta làm gì có tâm tư cho Huyết Khí Hoàn. 
Phương Bình có thể giống vậy sao? 
Không nói khí huyết cậu ta mạnh mẽ, sắp đến võ giả, còn có quan hệ với Vương Kim Dương, để cậu ta bộc phát khí huyết, chắc chắn phải đền bù một viên Khí Huyết Đan. 
Nếu thật sự vượt trên khu An Bình và huyện Hưng Khê, khiến người qua khảo hạch năm nay của họ ít đi một chút, thí sinh qua vòng kiểm tra sức khỏe bên Dương Thành nhiều hơn chút, đó chính là thành công lớn nhất của Dương Thành! 
Ta không cần quá mạnh, người khác yếu hơn ta là được. 
So mạnh rất khó, so kém mọi người đều có thể. 
Có tài nguyên như Phương Bình, sao lại không dùng. 
Đến lúc đó bên Dương Thành biểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-cau-cao-vo/1375457/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.