Nghi thức khai mạc vào ngày hôm sau, lễ phục là được tài trợ, Thẩm Trĩ cũng chỉ mặc thử một lần. 
Vì để mặc bộ lễ phục chẳng phù hợp với vóc dáng mình tí nào, nhưng nó lại là bộ lễ phục vô cùng hợp với ống kính và ánh mắt thời trang, trước một ngày gần như cô không ăn gì mấy. 
Vậy nên, trong lúc chờ đợi trang điểm Thẩm Trĩ luôn oán trách “Đói quá.” 
“Có đồ gì ăn không?” Cô hỏi. 
Lật tới lật lui, chỉ có một cốc mì lạnh ăn liền Vượng Vượng. 
Thẩm Trĩ quấn chiếc chăn mỏng lên người, tự mình động tay, pha một cốc mì. Rồi chạy đi mượn tấm poster, để tránh làm bẩn lễ phục, lúc này mới bắt đầu ăn. 
Thẩm Hà đang nói “Ngày kỉ niệm kết hôn tôi biên tập một cái video được không” xông vào, đập vào mắt chính là cảnh Thẩm Trĩ mặc lễ phục hở vai đang ăn mì ăn liền. 
“Cô làm gì đấy?” Anh dứt khoát ôm cánh tay đứng dựa vào vách tường. 
“Đợi tí nữa sợ chóng mặt.” Thẩm Trĩ có chút xấu hổ, nhưng vẫn trả lời ngắn gọn. 
Thẩm Hà mặc sức cười cợt: “Không phải chứ? Chẳng phải thường ngày cô không ăn thực phẩm rác sao? Đúng là khó gặp, tôi có thể quay lại làm tài liệu không?” 
“Anh thử xem.” Thẩm Trĩ nói. 
Thẩm Hà bật cười, giả vờ nghe không hiểu dọa nạt trong giọng nói của cô, làm bộ đồng ý: “Vậy thì phải cảm ơn cô Thẩm đã lên hình rồi.” 
Thẩm Trĩ dứt khoát nghiêm mặt lại, không biểu cảm hỏi: “Vậy anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-bo-dua-vao-dien-xuat/2683353/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.