Mở mắt ra, mơ hồ đưa tầm mắt nhìn xung quanh, cách đó không xa là một phiến cửa sổ.
Con mắt rát rát, trong khoang mũi tràn đầy mùi vị bùn đất.
Cử động thân thể, lúc này mới kinh hãi phát hiện bản thân mình cư nhiên bị trói, hơn nữa lại là trói rất chặt.
Dùng sức giãy giụa, nhưng không tài nào thoát ra!
Thần a! Hắn… Hắn… Bị bắt cóc?
Không đúng, chính mình là không có tiền a… Hơn nữa từ nhỏ lại là cô nhi!
Có lẽ nào là vụ án biến thái giết người?
Không cần a! Hắn là tình nguyện thi vào trường cao đẳng, cũng không muốn bị giết a! Cứu mạng a! Cứu mạng a!
Trong nội tâm đã cuồng loạn kêu la, chính là mấp máy môi một chút mới phát hiện trong miệng bị một miếng vải thô hung hăng ngăn chặn, căn bản không cách nào cử động được cằm.
Càng không thể tạo ra thanh âm.
“Ngô…Ngô…” Đau khổ than thở – Chính mình là trêu trọc ai a? Bản thân rõ ràng đang ở nhà ngủ ngon giấc.
Là kẻ trộm?
Không thể nào? Nhà của hắn chỉ có bốn bức tường…
Đột nhiên, cánh cửa bị mở ra.
Bởi vì bị ném xuống đất cho nên nhìn không thấy người đến là ai, Lục Vũ Hạo chỉ thấy trước mắt một cẩm y nhân, tay phe phẩy quạt, cước bộ ngược lại rất nhẹ…
Chờ chút…Y phục của hắn như thế nào lại dài như vậy, còn có…Cái loại quạt giấy cổ xưa kia là không nên xuất hiện ở thời đại này a.
“A, ngươi cư nhiên đã tỉnh?”
Thanh âm kia cực kì ngả ngớn, lại không thể nói là dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toai-phong-thien/121937/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.