Cấp ba đúng là khoảng thời gian căng thẳng, Lục Vũ Hạo lại càng tiêu đầu loạn ngạch (sứt đầu mẻ trán)
Lúc này đây, vùi đầu vào một biển đề bài không phải kẻ mới 18 tuổi Lục Vũ Hạo thì là ai?
Mở thật to mắt, cắn cắn bút, ngồi đọc một đề vật lý.
Chỉ cảm thấy trước mắt có điểm không được rõ ràng.
Quay đầu, nhìn đồng hồ – 3 giờ hơn…
“Ring rinh..”
Tiếng tin nhắn vang lên.
Lục Vũ Hạo nhíu mày, ai a, đã trễ thế này…
Mở máy.
Nguyên lai là Tiểu Mặc a…
Thật là, đã trễ thế này để làm chi a….
Đang suy nghĩ, lại bị nàng ta dọa cho sợ:
“Lục Vũ Hạo, nếu như ta có một cơ hội cho ngươi đến thế giới khác ngươi có đi không? Không cần thi vào trường cao đẳng nga”
Hắn chỉ cho là nàng nói giỡn:
“Tốt, ngươi thử xem a.”
Chỉ trong chốc lát nàng gửi lại một tin nhắn:
“Ah, nếu như trong thế giới khác là thế giới mà ta mong muốn thì ngươi làm thế nào?”
Lục Vũ Hạo ôm bụng cười to, vừa cười vừa ấn phím.
“Đồng nghiệp đại tỷ, đừng nói giỡn, ngươi nếu có thể đem ta bẻ cong thì ta sẽ đi đến thế giới ngươi nói.”
Bên kia yên lặng một hồi lâu, mới trả lời:
“Tiểu Hạo, ta không phải là đang nói giỡn, ta nghĩ kĩ cả nửa ngày, nhận thức chỉ có duy nhất ngươi là phù hợp yêu cầu. Ngươi hiểu rõ rồi chứ?”
Lục Vũ Hạo thầm nghĩ Tiểu Mặc này thật thú vị…
Nàng là nữ sinh duy nhất mà đối với chính mình mỉm cười, tuy rằng lúc bọn họ gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toai-phong-thien/121936/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.