Thiên dữ đa tình, bất dữ trường tương thủ
Phân phi hậu, lệ ngân hòa tửu, triêm liễu song la tụ. [1]
1. Đầu lớn thế nào, một đao cũng chém đứt
Gió núi gầm gào, mây khói đùn lên.
Trên Không Long sơn, Vong Tâm phong. Trận kịch đấu giữa hai đại cao thủ Thủy Tri Hàn và Long Đằng Không lại có kết cục thảm liệt một mất mạng, một bị thương.
Lồng ngực Diệp Phong phập phồng, mắt rướm lệ, tuy chỉ mới gặp Long Đằng Không nhưng ấn tượng sâu sắc với phong thái lỗi lạc, phong phạm tiền bối của lão. Mối tình si mấy chục năm không đổi khiến gã đồng cảm, coi lão là tri kỷ trong đời.
Vốn gã đột ngột nghe tin Lôi Nộ chưa chết, tình cảm với Chúc Yên Hồng hóa thành ảo ảnh, không thể đến với nhau, đâm ra rầu rĩ, lòng lạnh tro tàn. Cũng may Long Đằng Không kịp thời lên tiếng ủng hộ, lại kể rõ cảnh ngộ của lão mới khiến gã lấy lại đấu chí.
Giờ gã tận mắt thấy lão thảm tử, tuy chiến đấu công bình với Thủy Tri Hàn nhưng nếu y không đánh lén trước, khiến lão hao tổn chiến lực, thắng bại khó lòng biết được.
Lòng gã oán phẫn, ngửa mặt hú vang bi thương, mắt bắn ra hàn quang, nhìn Lịch Khinh Sinh chằm chằm: “Lịch lão quỷ, có dám quyết tử chiến với ta không?”
Lịch Khinh Sinh lạnh lùng: “Tiểu tử ngươi chết đến nói còn cứng miệng hả, ta tiến ngươi đi trước, cùng xuống làm bạn với Long lão, ha ha”.
Đao Vương giữ tay gã, mục quang lạnh ngắt: “Trận này quan hệ trọng đại, không nên nóng nảy”.
Gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toai-khong-dao/49136/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.