Lần gặp lại ồn ào khác là tại yến tiệc mừng Ninh Tê lên đại học.
Ninh Tê ghét cái kiểu yến tiệc tổ chức để khoe khoang vị thế và danh tiếng như này. Trong mắt mọi người, cô biến thành một đứa con ngoan ngoãn vâng lời, còn Ninh Trị Đông thì lột xác thành một ông bố tài giỏi biết cách dạy con gái. Khiến ông ta giành được sự công nhận quá dễ dàng, cô vui không nổi.
Ninh Tê bực bội, cảm giác như công sức mình bỏ ra bị cướp trắng vậy. Người đến kẻ đi ai cũng treo câu “Chúc mừng ông Ninh” trên miệng. Chúc mừng ông ta cái gì, cũng có phải ông ta đi thi đại học đâu mà chúc? Mấy ngày thi đại học ông ta còn chả thèm đưa cô đi.
Vì chút tâm tư nhỏ mọn, Ninh Tê không thèm đứng ở cửa vào đón khách. Dù rằng hôm nay cô mặc một bộ váy nhỏ đẹp mộng mơ. Váy có ba tầng sa mỏng, biến chuyển từ màu trân châu trắng đến màu xanh ngọc, vải sa được se thêm sợi bạc, người mặc lúc cử động, váy nhìn tựa như một mảnh nước được nắng chiếu vào lung linh lóng lánh.
Ba người Ninh Tê, Tô Nùng Vũ và Tô Dục Thanh mượn một gian phòng trống của khách sạn làm cứ điểm, tụ tập lại cùng chơi “Vương giả vinh diệu”.
Sau khi thi cử xong xuôi, Ninh Tê mới mày mò học chơi trò này. Cô chơi rất “gà”, chỉ biết dùng nhân vật Chu Du này để chơi vì nó có thể ném lửa rồi bỏ chạy. Dưới sự trợ giúp và cưỡng ép của Tô Dục Thanh và Tô Vũ Nùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-thap-hoa-hong/1106708/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.