Edit: Nhật Nguyệt Phong Hoa
"Lúc trước muội không nói những lời như vậy." Quang cầu im lặng rất lâu, cuối cùng nghẹn ngào nói.
Tô Tiện nghe giọng điệu đó liền biết nó đã nhẹ nhõm hơn nhiều rồi, bất giác nở nụ cười. Quang cầu nhìn nàng cười, nói: "Muội còn cười."
"Bởi vì ta rất vui." Đôi mắt Tô Tiện cười thành một vầng bán nguyệt, mang đến cảm giác bình yên trong khu rừng tĩnh lặng này, quang cầu hơi ngẩn ra, một lúc sau mới nói: "Có gì đáng vui đâu."
Tô Tiện không đáp, hai mắt dán chặt lên quang cầu nhỏ.
Màu xanh lam ban đầu của quang cầu dần biến thành màu đỏ, càng ngày càng sáng rực, quang cầu có vẻ rất sợ ánh nhìn của Tô Tiện, quay một vòng rồi trốn sau lưng nàng nơi ánh mắt của Tô Tiện không vươn tới được, thấp giọng nói: "Tiếp theo muội tính thế nào?"
Nghe âm thanh phát ra từ phía sau, Tô Tiện không đùa nó nữa, tiếp lời: "Chúng ta cứ đợi ở đây, những người khác chắc chắn sẽ đến đối phó yêu thú, đến đó chúng ta giúp một tay."
"Muội tin là bọn họ sẽ tới?" Quang cầu nói, "Phong Diêu Sở nói sức mạnh của yêu thú đã khống chế lối ra, có phải vậy không cũng không biết, nếu thật sự đánh nhau với yêu thú, đám người đó cũng chưa chắc thắng được."
"Nhưng đây là cách duy nhất." Tô Tiện khẳng định nói, "Huống hồ người quyết định hiện tại là đệ tử Huyền Dương Phái Phong Thanh Thanh kia, hắn không phải kẻ nhát gan nên biết mình nên làm gì."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-hon/3229094/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.