Mạnh Thanh nhất thời không biết nói gì, im lặng một hồi lâu, cuối cùng mới cất tiếng: “Cậu ta bảo với tam gia thế à?”
Phó Ngọc Thanh hơi lưỡng lự. Anh khó có thể nói đó là Lạc Hồng Hoa nói. Nếu Mạnh Thanh hỏi sao anh lại gặp Lạc Hồng Hoa, vậy thì anh phải mở miệng sao đây? Đến cả Đỗ Hâm cũng còn nhìn ra là anh đang trốn Mạnh Thanh, tại sao lại đi gặp Lạc Hồng Hoa sau lưng Mạnh Thanh cơ chứ?
Bởi vậy chỉ cười: “Đây cũng không phải cậu ta tự nói. tôi được tai thần báo, biết từ lâu rồi.”
Mạnh Thanh ngạc nhiên hỏi ngược lại anh: “Cậu ta không hề bảo tam gia ư? Tôi còn tưởng…” Hắn lộ vẻ ân hận, lẩm nhẩm: “Hóa ra tôi hiểu lầm cậu ta rồi.”
Phó Ngọc Thanh không kìm được mà hỏi hắn, “Ngài hiểu lầm cậu ta gì cơ?”
Mạnh Thanh bị anh hỏi đến cùng, đành phải kể qua chuyện Đỗ Hâm và Lý Tú Hoa.
Mạnh Thanh nói: “Sau đó tôi có hỏi cậu ta mấy lần, cậu ta đều bảo không có ý định rời bỏ tam gia. Nhưng lúc ở Nam Kinh bỗng dưng lại bảo tôi sắp kết hôn, phải rời Phó gia, tôi cảm thấy…” Vẻ mặt Mạnh Thanh lúng tung vô cùng, mãi mới nói, “Là tôi trách lầm cậu ta rồi, cứ ngỡ tam gia đối xử tốt với cậu ta, cậu ta lại chẳng ghi nhớ tẹo nào. Tôi nghĩ, tam gia bận rộn công ty, phu nhân lại là người tân phái, không biết chăm sóc cho ngài. Cậu ta lại cứ khăng khăng đòi đi, cho nên tôi chẳng buồn hỏi mà mắng luôn cậu ta một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-hoai-bat-loan/1053703/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.