Phó Ngọc Thanh đứng ngoài quán trà gọi một chiếc xe kéo, về nhà trong cơn bực bội, mấy lần toan gọi điện cho Mạnh Thanh, nhưng lại nghĩ đến cả thiệp cưới mình cũng còn không nhận được, gọi điện thì nói cái gì? Nếu Mạnh Thanh thật sự không định mời anh, anh cũng đừng than oán gì mới phải.
Anh đi đi lại lại trong phòng, bỗng dưng nhớ tới một người hầu tên là Tú Sơn, bình thường nhanh nhẹn, bèn sai hắn ra ngoài dò hỏi chuyện này.
Nào ngờ Tú Sơn còn chưa về, Hà Ưng Mẫn đã gọi điện tới, mời anh đến tửu lâu Xương Minh ăn cơm.
Tửu lâu Xương Minh hồi trước đứng tên Hà Tiên Bích, phong nhã tinh tế, Hà Ưng Mẫn trừ phi bàn chuyện chính sự thì tuyệt đối sẽ không đến Xương Minh, Phó Ngọc Thanh không khỏi thấy lạ, bảo: “Hôm khác đi, hôm nay tớ không muốn ra ngoài.”
Nhưng Hà Ưng Mẫn cứ chèo kéo mãi làm anh không từ chối được. Phó Ngọc Thanh hết cách, đành phải ăn mặc chỉnh tề rồi ngồi xe ra ngoài.
Lúc đến Xương Minh, nhân viên phục vụ dẫn anh vào một phòng riêng nhỏ, Hà Ưng Mẫn tươi cười chờ anh, trong mắt có chút vẻ kỳ quái, hai người ổn định chỗ ngồi rồi, rượu và đồ ăn đã được dọn lên, Phó Ngọc Thanh không thèm tán gẫu với hắn mà nói luôn: “Có chuyện gì?” Anh và Hà Ưng Mẫn đã quen biết nhiều năm, nhận ra ngay có điều kỳ lạ.
Hà Ưng Mẫn cười rộ lên, kéo cửa ở góc phòng ra, nào ngờ người bước vào lại là một người không nghĩ tới, chính là Mạnh Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-hoai-bat-loan/1053607/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.