Phó Ngọc Thanh cứ nghĩ Hà Ưng Mẫn chỉ đang đùa thôi, anh hỏi: “Cậu nghe ai nói? Cậu thấy thiệp cưới rồi à?”
Hà Ưng Mẫn không ngờ anh lại không tin, bèn thề chắc nịch, “Tớ nhận được mà!”
Phó Ngọc Thanh sững người, nhưng vẫn không tin, Hà Ưng Mẫn thấy thế thì bảo: “Cậu không biết thật à?” Rồi nói: “Anh ta cho người đưa tới, tớ không mang theo, nếu cậu muốn xem thì lát nữa đến nhà tớ là được.”
Phó Ngọc Thanh không ngờ đây lại chẳng phải đùa, á khẩu một lúc lâu, trong lòng nhất thời dâng lên vô vàn suy nghĩ, rằng, hắn muốn kết hôn cưới vợ, cũng chẳng có gì kỳ lạ. Rồi nghĩ tiếp, hắn đây là muốn trốn tránh mình sao? Sớm không kết hôn muộn không kết hôn, lại cố tình kết hôn ngay sau khi về từ Nam Kinh? Nhưng không tin người này đến cả thiệp mời cũng không chịu đưa mình, bèn hỏi Hà Ưng Mẫn: “Cậu nhận được thiệp lúc nào?”
Hà Ưng Mẫn không đùa anh mà nói thật: “Tớ nhận được mấy ngày rồi.”
Phó Ngọc Thanh không ngờ người này quả thực không hề đưa thiệp mời cho anh, tức thì cả giận, ngực đau từng hồi, mặt xanh lét không nói gì.
Hà Ưng Mẫn không nghĩ anh lại thật sự nổi giận, bèn chọc anh: “Tên lừa đảo nhà cậu này, rốt cuộc cậu đã đắc tội gì với người ta thế? Đến cả thiệp mời còn không đưa cho cậu?”
Trong lòng Phó Ngọc Thanh vô cùng rầu rĩ, lại nghe hắn nói thế, không kìm được mà mắng: “Tớ lừa cái gì? Bộ tớ lừa cậu chắc?”
Hà Ưng Mẫn chưa bao giờ thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-hoai-bat-loan/1053606/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.