Mạnh Thanh lách mình ra cho Diệp Hãn Văn đi ra rồi mới vào.
Diệp Hãn Văn chỉ nói đôi câu với anh, không hề đóng cửa, Phó Ngọc Thanh chẳng biết Mạnh Thanh có nghe được gì không nên hơi xấu hổ, cười nói: “Sao vừa nãy không vào?”
Mạnh Thanh cũng hơi mất tự nhiên mà giải thích, “Tôi nhớ đến cuộc hẹn ngày mai, có một số việc muốn bàn bạc kỹ lại với tam gia, vừa đến thì Diệp tiên sinh đi ra.”
Phó Ngọc Thanh mời hắn ngồi xuống, trong lòng Mạnh Thanh có chuyện nên không ngồi xuống mà đứng nói luôn: “Tam gia, tôi vừa mới nghĩ, có chút lời vẫn muốn nói với ngài, chỉ là lại sợ ngài hiểu lầm thôi.”
Phó Ngọc Thanh thấy vẻ mặt hắn trịnh trọng thì cũng nghiêm túc hẳn, nói: “Ông chủ Mạnh có chuyện thì hãy nói, tôi cũng đâu phải người như thế đâu mà.” Mạnh Thanh vẫn hơi lo lắng, nhẹ giọng nói: “Tam gia nghe xong nhất định đừng suy nghĩ nhiều nhé, Mạnh Thanh cũng không có suy tính gì đâu, chỉ là lo tam gia gặp chuyện không hay thôi.”
Phó Ngọc Thanh không biết hắn muốn nói gì mà cứ lần lữa mãi như thế, rồi cảm thấy hắn xem nhẹ mình, hơi giận mà cười: “Ông chủ Mạnh đang ở đây, nếu tôi còn suy nghĩ nhiều thì chẳng phải là không biết phải trái, không bằng cả súc sinh sao?”
Mạnh Thanh không ngờ anh lại nặng lời đến vậy, nhất thời rất đỗi ngỡ ngàng mà chẳng ngăn lại kịp, nói vô cùng áy náy: “Tam gia, tôi không có ý đó!” Thấy anh vẫn đang cười nhìn mình thì lòng sốt ruột, mới nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-hoai-bat-loan/1053596/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.