Trong phòng, thái tử đứng dựa dưới cửa sổ, quạt xếp trong tay gõ gõ, phát ra âm thanh có tiết tấu vang lên. Nhìn thấy Lý Tâm Ngọc tiến vào, hắn phút chốc đứng thẳng người, một bộ dạng đang xem kịch vui, ra oai nhắc tới: “Tâm nhi, ta đã sớm nói, cái tên tiểu nô lệ kia của muội thân phận quá mức nguy hiểm, nuôi bên người sớm muộn cũng gặp chuyện không may... Chậc, muội xem ta nói đúng hay không? Cũng không phải ta nói cho phụ hoàng, hôm qua đêm hôm khuya khoắt muội lại truyền thái y đến Thanh Hoan điện, động tĩnh lớn như vậy, muốn phụ hoàng không biết cũng khó, tra được thân phận Bùi Mạc cũng là chuyện sớm muộn.”
Lý Tâm Ngọc ngoáy ngoáy lỗ tai, khuôn mặt không trang điểm vẫn như trước kiều diễm vô cùng, ung dung đáp: “Hoàng huynh sáng sớm tới đây, chính là vì muốn xem chuyện cười của muội?”
Lý Tấn tức đến trợn trắng hai mắt, đem bàn tay nhéo nhéo má Lý Tâm Ngọc, cả giận nói: “Muội thật không có lương tâm, ta mặc kệ chuyện bị phụ hoàng trách móc nặng nề nguy hiểm tới mật báo cho muội, muội cứ như vậy vu tội cho ca ca sao?”
“Được rồi, ta biết ca ca sẽ giúp ta.” Lý Tâm Ngọc nhoẻn miệng cười, đem vẻ mặt thay đổi nhanh chóng phát huy đến tận cùng, ưỡn mặt hỏi: “Bùi Mạc hiện tại thế nào, phụ hoàng không làm khó hắn chứ?”
“Tạm thời ở trong đại lao Hình bộ ngây ngốc, tay chân vẫn còn nguyên.”
“Cùng với dự liệu của muội không sai biệt lắm, phụ hoàng tuy cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-vang-nam-ngoc/2996116/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.