Ngày thứ hai, Lý Tâm Ngọc còn chưa tỉnh, lại bị Tuyết Cầm đánh thức từ trong ổ chăn ấm.
“Công chúa, công chúa! Ngài mau tỉnh lại, Bùi công tử bị người đưa tin của bệ hạ mang đi rồi, thái tử điện hạ gấp rút đến tìm ngài ngoài cửa rồi!”
“Người mang tin tức? Hoàng huynh?” Lý Tâm Ngọc mơ mơ màng màng đứng dậy, tùy ý để cung tỳ lau mặt mặc quần áo cho nàng, tựa như người mộng du đáp: “Chuyện gì xảy ra?”
Hồng Thược đáp: “Nô tì cũng không biết. Thái công công cầm khẩu dụ của bệ hạ, không nói hai lời liền sai người mang Bùi công tử đi, sau đó, thái tử điện hạ liền vội vã chạy tới, gấp rút muốn gặp ngài.”
Lý Tâm Ngọc trong nháy mắt tỉnh táo, ôm vai Hồng Thược hét: “Ngươi nói cái gì? Bùi Mạc bị phụ hoàng mang đi?”
Hồng Thược yếu ớt đáp: “Vâng…”
“Là chuyện khi nào? Vì sao không đánh thức bản cung?”
“Chính là một khắc đồng hồ trước, nô tì vốn muốn thông báo ngài, thế nhưng Thái công công không cho, còn nói là khẩu dụ của hoàng thượng, muốn ngài không nhúng tay vào việc này.”
“Người của ta bị mang đi, còn không cho phép ta nhúng tay?” Lý Tâm Ngọc vội vã khoác áo ngủ lại, đẩy cửa hướng ra ngoài quát: “Bạch Linh!”
Bạch Linh cầm kiếm đứng trên bậc thềm, ôm quyền nói: “Công chúa.”
Lý Tâm Ngọc ngồi trước bàn trang điểm, trầm giọng hỏi: “Phụ hoàng đột nhiên mang Bùi Mạc đi, ngươi vì sao không ngăn cản?”
Bạch Linh hốt hoảng quỳ xuống: “Lệnh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-vang-nam-ngoc/2996114/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.