Kiếp trước năm hai mươi tuổi, Lý Tấn cưới cháu gái nhà thái phó, là một nữ tử an tĩnh dịu dàng, hôn sự hai người không thể nói rõ có bao nhiêu ân ái, nhưng tốt xấu gì cũng sinh được một trai một gái. Sau đó thành bị phá, thê nhi ly tán, cũng không biết sau này thế nào. Lý Tâm Ngọc vạn vạn không nghĩ đến, sống lại một đời, quỹ đạo khác nhau rất lớn, thái tử ca ca vậy mà tức khắc chìm vào trong lòng Bùi tam nương tử. Dục Giới Tiên Đô, cao lầu phao quyên, vừa thấy liền lầm cả đời.
Lý Tâm Ngọc nhất thời mạch suy nghĩ hỗn loạn, không biết chuyện của ca ca cùng Liễu Phất Yên là lương duyên hay là nghiệt quả... Đương lúc rơi vào trầm tư, Liễu Phất Yên đối diện lại mở miệng, nhẹ giọng nói: “Phần tình nghĩa này của thái tử điện hạ, tội phụ tự nhiên khắc trong tâm khảm. Nhưng, công chúa có từng biết, tội phụ cũng từng có thanh mai trúc mã ngưỡng mộ trong lòng người?”
Lý Tâm Ngọc giật mình.
“Hắn từng đeo kim cung, cưỡi bạch mã, là Vũ Lâm lang cùng Bùi gia hai đời thế giao, nếu năm đó không có tai họa bất ngờ hoàng hậu bị đâm, hắn cùng với ta vốn nên là nhi nữ thành đôi vợ chồng bình thường ... Đáng tiếc, sau khi Bùi gia bị diệt, hắn cũng bị liên lụy giam vào ngục tù, cuối cùng lại tươi sống chết đói trong ngục, chưa từng cùng ta gặp mặt lần cuối.”
Bóng đêm yên tĩnh, một giọt lệ xẹt qua khóe miệng Liễu Phất Yên , lại rất nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-vang-nam-ngoc/2996083/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.