Mây đen che khuất ánh trăng, Trường An như bị một bóng ma bao phủ.
“Ngươi thật đúng là thấp hèn.” Tinh La gập một chân ngồi trên mái hiên, một cái khác lắc lư trên không trung, chế nhạo nói: “Lý Tâm Ngọc đối với ngươi như vậy, người Lý gia lại đối đầu với Bùi gia, mà ngươi vẫn khăng khăng một mực với nàng. Nàng ôn tồn mềm giọng dỗ một chút, ngươi ngay cả tên họ của mình là gì đều quên mất.”
“Ngươi không cần khích ta.” Bùi Mạc ôm kiếm, ánh mắt sắc bén như hai thanh đao đã ra khỏi vỏ, nói giễu: “Đường tương lai đi như thế nào, tin tưởng nàng hay nghi hoặc nàng, đều do ta quyết định, cùng người ngoài không quan hệ.”
“Theo ta, chỉ cần giết nàng là xong hết mọi chuyện. Giống như những kẻ năm đó khi dễ ta ở Dục Giới Tiên Đô, đều bị ta giết đến sạch sẽ, lại dùng một cây đuốc tiêu hủy toàn bộ, thật là thoải mái!” Nói xong, Tinh La cắn cánh môi nhợt nhạt, cười đùa nói: “Ngươi nếu như không đành lòng giết nàng, ta có thể làm thay! Ai bảo ta thiếu Bùi gia các ngươi một ân tình!”
“Nếu như ngươi dám động đến nàng, ta liền giết Lý Dục Tú.”
“Ngươi dám!”
“Ngươi cứ việc thử xem.” Bùi Mạc kiêu căng nâng cằm lên: “Địa vị của nàng trong lòng ta còn sâu hơn Lý Dục Tú trong lòng ngươi rất nhiều. Sớm muộn cũng có một ngày, hòn ngọc quý trên tay đông đường chính là nữ nhân Bùi gia.”
Tinh La vẻ mặt ghét bỏ: “Phi! Cái kẻ quần là áo lượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-vang-nam-ngoc/2996081/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.