“Ngày ấy nghe Dung dì nói có người muốn giết con, lại trùng hợp gặp được Lý Tâm Ngọc đem con cứu ra khỏi nô lệ doanh, ta cảm thấy sự tình đột nhiên quá mức kỳ quái, liền nhờ Lang Gia vương đi tìm hiểu một phen... Kết quả thế nào, không cần ta nhiều lời, người hạ lệnh để sai dịch xử tử con là một nữ hộ vệ tuổi trẻ cao gầy, cầm trong tay Linh Hư kiếm, là thiếp thân nữ hộ vệ của Lý Tâm Ngọc, tên là Bạch Linh.” Dừng một chút, Liễu Phất Yên nói: “Nếu con không tin, vậy hãy tự mình đi hỏi. A Mạc con ngoan, Lý Tâm Ngọc lừa con. Nàng là người biết đùa giỡn tâm kế, không đáng để con vứt bỏ tất cả vì nàng.”
“Ta không tin.” Bùi Mạc lắc lắc đầu, ánh mắt lạnh đến đáng sợ. Hắn nắm chặt trường kiếm trong tay. Thanh kiếm này là công chúa điện hạ vì mình mà thắng cược, lại lấy lí do không thoải mái mà đem tặng mình, trên kiếm dường như còn mang theo nhiệt độ của nàng, mở mắt nhắm mắt tất cả đều là nét mặt ngây thơ xán lạn tươi cười của nàng... Hắn lại lặp lại một lần, ngữ khí so với trước càng chắc chắc: “Ta không tin. Nếu như nàng muốn giết ta, vậy tại sao khi lưỡi dao chuẩn bị chém xuống lại lo lắng cứu ta?”
“Ngươi thông minh như vậy, sao có thể không nghĩ ra!” Liễu Phất Yên lộ ra vẻ lo lắng, bước nhanh đi tới trước mặt Bùi Mạc, đáp: “Nàng hận thân phận Bùi thị của con, lại không muốn để con chết đi dễ dàng như thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-vang-nam-ngoc/2996068/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.