🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bọn cướp bắt được ta, ta thấy hắn xông tới, dường như muốn cứu ta, nhưng bị một đao chém chết.



Khi đó ta chỉ nhìn thấy Ô Lặc Hoài, nhanh chóng quên đi người lạ mặt kia.



Đó là lần thứ hai Vân Sinh chết vì ta, chết cũng lặng lẽ như vậy. Thậm chí không nhận được một cái ngoái đầu nhìn lại của ta. Sau đó, ta giết Triệu Phi, Vân Sinh lần thứ ba đến bên ta.



Lần này, ta cuối cùng cũng nhìn rõ hắn.



Nhưng hắn nhìn thấy Ô Lặc Hoài, hắn cho rằng mình căn bản không xứng với ta, hắn nói mình là một người không quan trọng. Hắn không muốn để ta gánh thêm những chuyện cũ nặng nề, đến chết hắn cũng không nói ra những ràng buộc kiếp trước.



Ta nhìn vực sâu, đã không còn bóng dáng hắn nữa.



Hôm ấy trời đẹp, chúng ta đứng trên cầu đá, một cơn gió thổi qua, Vân Sinh hỏi ta có từng nghe câu chuyện về A Nan không. Phật Tổ hỏi A Nan, ngươi yêu nàng ấy đến nhường nào?



"Ta nguyện hóa thân thành cầu đá, chịu năm trăm năm gió thổi, năm trăm năm nắng phơi, năm trăm năm mưa dầm, chỉ cầu thiếu nữ ấy đi qua cầu."



Vân Sinh nói: "A Nan hóa thân thành cầu đá, nghìn năm sau thiếu nữ đi qua, hắn không mong cầu nàng dừng lại."



"Gặp nhau giữa cõi hồng trần mênh mông, thấy người bình an, vậy là đủ rồi."



"A Kỳ, ta kéo nàng lên."



Ô Lặc Hoài nắm chặt tay ta, kéo ta lên từ mép vực. Ta nhìn xuống vực sâu, ném cuốn sổ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-van-ky/3571948/chuong-30.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tô Vân Kỳ
Chương 30
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.