Hà Diệp đặt báo thức lúc sáu giờ năm mươi.
Thế nhưng khoảng sáu giờ đã bị Lục Tân đánh thức, vì cơ thể cô đã bắt đầu quen với anh nên đã cô đã lựa chọn ỷ lại thay cho lý trí của mình.
Đây là một khách sạn thuộc hạng sang nhưng Hà Diệp vẫn không tin tưởng hiệu quả cách âm của phòng khách lắm, với cả ở hai người bạn cùng phòng ký túc xá đại học của cô đang ngủ ở phòng cách vách nên Hà Diệp đành phải ra sức nhẫn nhịn.
Ánh đèn ngủ màu vàng mờ ảo soi rõ gương mặt của Lục Tân.
Dường như anh rất thích ngắm nhìn cô.
Hà Diệp lên án lườm anh.
Lục Tân cúi người hôn lên đôi mắt ươn ướt của cô: "Em yên tâm đi."
Anh chắc chắn sẽ không để cô khó xử trước mặt bạn cùng phòng.
Quả thực sáng nay Lục Tân nhẹ nhàng hơn trước, giống như một cơn gió xuân vậy, thổi đến lúc cô sắp thức dậy rồi lại rời đi lúc cô ngủ say, không chút lưu luyến.
"Mấy giờ rồi anh?"
Mặc dù hơi thở đã bình ổn lại nhưng Hà Diệp vẫn nằm ì ra, đến cả cánh tay cũng không thèm nhấc lên, cô hỏi anh bạn trai vừa tắm xong đang đi ra ngoài.
Lục Tân ngồi bên cạnh cô, tay phải cầm khăn lau mái tóc ngắn, tay trái cầm điện thoại của cô lên - 06:48.
Anh xoay màn hình về phía bạn gái.
Hà Diệp: "…"
Không hổ là sinh viên xuất sắc của Thanh Hoa, quản lý thời gian cũng thuộc hạng nhất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-va-cau-ay-khong-than/3369423/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.