Edit+beta: LQNN203
Tiếng ve sầu ríu rít trong những đêm cuối hè. Chú Thận biết đại thiếu gia nhà mình từ nhỏ đã có giác quan nhạy bén khác thường, mùa hè thường bị ve sầu trong sân quấy rầy, dễ mất ngủ, cho nên vào chín giờ tối mỗi ngày ông sẽ cho người làm của Phí trạch bắt hết ve sầu trên cây.
Lúc này trong vườn đã chật kín người, chú Thận lớn tuổi di chuyển không nhanh nhẹn, chỉ có thể đứng dưới gốc cây làm người chỉ huy, đám người làm trẻ tuổi lần lượt bắt thang trèo lên cây, bắt đầu công việc cần thiết của mình vào những đêm hè - bắt ve sầu.
Một người giúp việc trẻ tuổi vừa mới đến đang bận rộn, đột nhiên nhớ tới điều gì đó, quay đầu nhỏ giọng nói với đồng nghiệp bên cạnh: "Đúng rồi. Buổi tối cháu có nhìn thấy đại thiếu gia và đại thiếu phu nhân cùng về với nhau, sắc mặt đại thiếu phu nhân trông không được tốt. Có phải họ cãi nhau không?"
Đồng nghiệp họ Tần, đã làm việc ở Phí trạch khu Nam Tân được bảy tám năm, là người kinh nghiệm ở nơi này, mọi người quen gọi bà là dì Tần.
Sau khi nghe quản gia mới nói như vậy, dì Tần nhanh chóng vẫy tay bắt một con ve sầu vào lưới, thản nhiên đáp: "Không thể nào."
Cô giúp việc bối rối, cau mày nghi hoặc nói: "Vợ chồng cãi nhau không phải là chuyện bình thường sao, sao lại không thể?"
"Những cặp vợ chồng khác cãi nhau là chuyện bình thường, nhưng đối với đại thiếu gia và đại thiếu phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-to/3651684/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.