Chuyển ngữ – Đặng Trà My
Tô Tố tỉnh lại vì di chứng điển hình của việc uống rượu, đau đầu khiến cô chẳng muốn nhúc nhích, lề mề mãi lâu mới bò được xuống giường.
Uống một ly nước mật ong to đùng, não bộ của Tô Tố chậm rãi restart xong. Tối qua say rồi hình như cô bộc bạch hết, tất cả dường như vẫn như cũ, không có dấu hiệu thay đổi gì, lại có gì đó dường như ầm ầm sụp đổ chỉ trong một đêm, lại có gì đó yên lặng nảy sinh dưới lớp phế tích. Tô Tố vô thức vuốt ve ly thủy tinh trong tay, trong lòng ngơ ngác.
Đang lúc Tố Ngơ Ngác yên lặng hỏi trời xanh thì lại nhận được điện thoại của Tống Quân Trúc. Giọng nói của Tống Quân Trúc không còn mềm mại như cũ nữa mà có vẻ khàn khàn mệt mỏi: “Tô Tố, chúng ta nói chuyện đi.”
Tô Tố chậm chạp khuấy ly cà phê trước mặt, yên tĩnh ngồi chờ. Cô tới sớm, lúc này Tống Quân Trúc còn chưa tới.
Nghĩ đến tư thế uống rượu quyết tuyệt của Tống Quân Trúc hôm qua, lại nghĩ đến giọng điệu nghiêm túc trịnh trọng lúc nãy, trong lòng Tô Tố hơi nghi hoặc, đồng thời xem lẫn chút bất an – Tống Quân Trúc như thế khiến cô thấy lạ lẫm, chẳng nhẽ cô dâu sắp cưới không phải là người hạnh phúc nhất thế gian ư?
Lúc Tống Quân Trúc tới quán cà phê, khuôn mặt tinh xảo không che được vẻ mệt mỏi giữa chân mày, nhưng cô ấy vẫn đoan chính ngồi xuống, lưng thẳng tắp.
“Tô Tố, hôm nay tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-tieu-thu-va-co-tien-sinh/3233595/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.