Chuyển ngữ – Đặng Trà My
Vất vả bận rộn suốt một ngày, cuối cùng Tô Tố cũng được nằm xuống chiếc giường mềm mại trong phòng mới. Chăn phơi tới trưa ngập mùi nắng, Tô Tố ngắm nhìn bốn phía, vách tường màu trắng sữa, đồ dùng trong nhà bằng gỗ thô, sô pha màu xanh lá, còn có bóng đèn thủy tinh sáng bóng, nhà mới hoàn mỹ tất thảy! Một cảm giác tự hào đột nhiên sinh ra một cách mãnh liệt, Tô Tố ngẩng đầu chỉ lên trời, cười dài ba tiếng, điện thoại đột nhiên đổ chuông cắt đứt màn kịch của cô.
Chữ “Mẹ” hiển thị trên màn hình, Tô Tố chào một tiếng “mẹ” đến là ngọt ngào, mang đầy tính chất chân chó. Nào có cách nào khác, ai bảo nhà bọn họ vẫn có truyền thống giáo dục “Phụ từ mẫu nghiêm” từ hai tám năm nay chứ. Bởi vậy nên ta nói, chân chó lâu năm sẽ biến thành thói quen mất thôi!
Mẹ Tô bên kia đầu dây hết sức bình tĩnh với hành vi chân chó của con gái, chỉ hỏi thăm tình hình dọn nhà sơ qua của Tô Tố. Sau khi Tố Nịnh Hót cẩn thận báo cáo một phen, cuối cùng mẹ Tô cũng đặc biệt khai ân tỏ vẻ con gái đã biết tự lực cánh sinh, thỏa mãn với tác phong làm việc của cô.
Nhưng Tố Nịnh Hót còn chưa đắc chí được bao lâu thì mẹ Tô đã bèn quăng cho cô một quả bom hạng nặng – Xem mắt. Lúc này Tô Tố mới bừng tỉnh, thì ra dọn nhà chỉ là công tác chuẩn bị, khen ngợi chỉ là bước đệm, đây mới là chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-tieu-thu-va-co-tien-sinh/3233589/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.