Lạc Khinh Ca nghe vậy lập tức dừng lại cước bộ, trên mặt có chút mất tự nhiên.
Lát sau, nàng xoay người lại, cười rạng rỡ nhìn Long Lăng Thiên, "Tiểu Thiên à, chúng ta trước tiên không trở về, phía ngoài sơn hà tốt đẹp nhường nào a, chúng ta đi du lịch ha."
Nói xong, còn dùng sức chớp mắt to, tỏ vẻ mình rất thành khẩn.
Cổ thân thể này bị người ta ném tới đây đến tử vong, đây nhất định là mưu sát.
Nếu mà nàng bây giờ đi về, thì người muốn giết hại cổ thân thể này chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, năng lực bây giờ của nàng quá yếu, căn bản không có năng lực tự vệ, nếu trở lại chắc chắn sẽ lại bị ám sát.
Nếu đã vậy thì cứ để cho người khác coi như nàng đã chết đi, với lại nàng cũng không phải là Lạc Khinh Ca chân chính, không cần thiết đi tìm người đó báo thù, huống chi hiện nàng tại cũng không có cái năng lực kia.
Áo kho lỗ tư. (Hình như là chửi tục, kiểu như CMN đó)
Du lịch ngắm non sông nước biếc không đi, lại đi làm thiên kim đại tiểu thư suốt ngày bị ám sát, trừ phi đầu óc của nàng bị rỉ sắt.
"Du lịch?" Long Lăng Thiên có thâm ý khác lặp lại hai chữ, sau đó, hỏi, "Du lịch là cái gì?"
"Ngạch..." Lạc Khinh Ca có chút nghẹn lời, vừa rồi không cẩn thận nói một từ hiện đại, thế mà lại bị tiểu quỷ này bắt được.
"Du lịch là có ý gì?" Long Lăng Thiên không chiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-thu-khuynh-thien-ta-quan-cung-chieu-phi/2339369/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.