🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nguyên Khôi nhìn bóng Minh Châu càng ngày càng xa, ánh mắt dần dần rét buốt. Khi ánh mắt ấy rơi đến trên người Hà Thanh thì đã không còn chút độ ấm nào.



Giọng Nguyên Khôi lạnh lùng: “Cô nháo đủ chưa?”



Đây là ánh mắt cậu, giọng nói của cậu mấy năm trước. Dáng vẻ này của anh, Hà Thanh sớm đã quen thuộc, nhưng giờ phút này vẫn bị anh dọa không nhẹ.



Không chỉ Hà Thanh mà những người có mặt tại căn tin đều không khỏi khiếp sợ.



Chẳng ai ngờ được, vị bác sĩ ngày thường ôn hòa cũng sẽ toát ra cái khí thế dọa người này.



“Em không có nháo, em thật sự đến đưa cơm cho anh. Em,.. em không biết cô ấy ở đây.”



Nguyên Khôi cười lạnh: “Cô lấy tư cách gì để đưa cơm? Bạn gái? Thật ngại quá, tôi chưa bao giờ chấp nhận cô.”



“Tôi nói lại một lần cuối cùng, người tôi yêu chỉ có một người, mãi mãi không phải là cô. Cô tốt nhất đừng bao giờ xuất hiện trước mặt chúng tôi nữa. Nếu không tôi cũng không đảm bảo mình sẽ không làm gì cô đâu.”



Nguyên Khôi nói rồi dứt khoát quay người đi.



Hà Thanh không cam tâm lớn tiếng nói: “Tại sao? Tại sao anh không để ý tới em?”



“Bởi vì cô không phải là cô ấy.”



Chỉ đơn giản là cô ấy, không cần phải là thứ gì to tát. Tôi chỉ cần là cô ấy mà thôi...!



Minh Châu đi thật nhanh, cô đi tới một góc vắng vẻ. Tìm một gốc cây lớn ngồi xuống.



Năm năm, tưởng như đã đủ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-thich-cau/2755560/chuong-38.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.