Hà Thanh đi qua đi lại trước cổng, cũng không biết là lần thứ bao nhiêu nhìn đến con đường kia thì rốt cuộc Nguyên Khôi xuất hiện.
“Nguyên Khôi!”
Nguyên Khôi không có ý định nói chuyện với Hà Thanh, thế nhưng khi nghe thấy tên mình, cậu vẫn dừng lại.
“Tan học cũng lâu rồi sao bây giờ cậu mới về, mình nghe mẹ cậu nói cậu còn chưa về nên hơi lo.”
“Xe Minh Châu bị hỏng nên đưa cậu ấy về.”
Hà Thanh rất ngạc nhiên: “Không dưng sao lại hư chứ?”
“Không biết!”
Biết mới có vấn đề, bởi người làm ra ‘sự hư hỏng’ đó không ai khác ngoài cô.
Có tật thì giật mình, cho nên ‘gây án’ cô tự mình về trước, thực không nghĩ tới lại làm lợi cho người khác.
Sẽ lại không có lần sau đâu!
***
Minh Châu tuy không phải chị đại gì cho cam, thế nhưng bị chặn đường thì đúng là lần đầu tiên trong đời.
Hôm qua thì bị xì lốp xe, hôm nay bị chặn đường, chắc gần đây cô sống phúc hậu quá rồi đây mà.
“Cậu không muốn về nhà thì đừng về, nhưng cũng đừng có chặn đường người khác thế chứ, tôi còn muốn ăn cơm mẹ nấu nha!”
Nếu là người khác, thì cô chắc còn nói chuyện hiền lành một chút chứ cái vị ‘tình địch’ mặt dày này thì còn lâu, cô còn muốn mắng thêm mấy câu nữa cho sướng miệng. Nhưng lời còn chưa ra khỏi miệng thì Hà Thanh lại lùi sang một bên thật.
Minh Châu: “...”
Tố Vân, Ngọc Yến cũng đồng dạng bị chặn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-thich-cau/2755516/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.