Hoàng Nam đưa cho tôi cốc cafe nóng.
– Cậu đi đâu vậy? – Tôi vừa đi theo hắn ta vừa tò mò hỏi.
– Nơi bí mật của tớ – Hắn ta nháy máy với tôi đấy à?
– Là đây à? – Hai chúng tôi đứng trên sân thượng một tòa nhà 8 tầng bỏ hoang, cuốc bộ mệt muốn chết. Tôi thở hồng hộc, hỏi.
– Ừ, thấy thế nào? – Hắn ngồi chơi vơi trên nóc tòa nhà, đoạn vẫy tôi lại.
– Tuyệt thật – Tôi lại gần, ngồi cạnh hắn. Chẳng hiểu sao lúc này tôi không cảm thấy lạnh gì nữa mặc dù gió cứ thốc vào thẳng mặt tôi. Hắn là mặt trời của tôi hả? – Thế chuyện là như thế nào?
Tôi gặng hỏi.
– L…à tớ bảo…bảo mấy người bạn giả vờ bắt cóc cậu để… – Hắn gãi đầu.Coi kìa, mặt hắn đỏ như gấc ý – để…để tớ làm anh hùng…đến giải cứ…u cậu.
Tôi đơ người vài giây rồi mặt bỗng nóng bừng lên. Hai quả cà chua đứng trên sân thượng ngượng ngùng nhìn nhau hồi lâu.
– Này… – Tôi khều khều Hoàng Nam.
– Hử? – Ôi lạy chúa, con theo đạo Phật. Lại là cái ánh mắt ngây thơ chuyên đi lừa tình người ta.
– Tớ – Tôi lắp bắp từng tiếng.
– Cậu làm sao?
– Là.
– Cậu là ai?
– Là…
– Là ai? Ma cà rồng đúng không? Tớ biết ngay mà – Hắn vỗ tay cái đét, trưng ra cái mặt như kiểu “MÌnh nói chuẩn rồi” – Thảo nào da trắng thế, lại còn ác nữa. Thôi chị ơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-thich-cau-tu-cai-nhin-dau-tien/1969175/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.