Nói chung là không ngoài dự đoán, Khôi chẳng thèm nói gì cả, tai đeo headphone, tay thì chăm chú vẽ vời. 
Nhưng mà ngoài dự đoán, Chi lấy hết can đảm tiến xuống bàn Khôi, đập một phát rõ mạnh lên tờ giấy của cậu ấy, tay Chi bị dính màu vẽ nha, bức tranh của Khôi cũng hỏng luôn rồi. 
-"Khôi, Chi thích Khôi." 
Cún giờ mới ngẩng lên nghe nè, cậu ấy đang định với bút thì Chi đã giật lấy. 
-"Không được viết, viết không tính." 
-"..." 
-"Khôi có thích Chi hay không thì Khôi phải nói ra, hôm nay Khôi không nói thì coi như Khôi nhận lời." 
Oà! 
Cá tính ghê người. 
Dân tình hò rú, kiểu này hay rồi đây. 
Thật thần kì, thật bất ngờ, bạn hotgirl đã vinh dự trở thành người đầu tiên ép được Cún con mở miệng ngoại trừ thầy cô giáo. Nhìn cậu ấy tội lắm ý, toát mồ hôi, gân xanh nổi lên trông phát thương. 
Quả thật nếu không trả lời bài thì giao tiếp là một việc gì đó rất khó khăn với bạn. 
-"Tôi không thích." 
Ba chữ, ngắn gọn, xúc tích. 
Xong, kết quả là cả lớp trố hết cả mắt. 
Tớ thì đột nhiên bất an quá à, Cún cứ lầm lũi như này thì trâu bò lắm ý, tần này tuổi đầu mà chẳng chơi với ai cứ suốt ngày học chả giỏi thì thôi à, nhà lại giàu nữa chứ, được ăn bao nhiêu đồ dinh dưỡng đầu óc nó cũng minh mẫn hơn người bình thường. 
Không được, không thể được. 
-"Khôi suy nghĩ lại đi, Chi là hotgirl đó, bỏ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-thich-cau-hon-ca-harvard/2586961/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.