Xem kìa, có ai như thế không? 
Quát người ta xong lạnh lùng bỏ đi. 
Đi được một lát thì quay lại, kít cái xe rõ to, chỉ trỏ ra lệnh cho Thu lên chứ. Lên thì lên, sợ à mà không lên? 
Đang đau chân, có người đèo càng tốt nhá. 
To mồm chút thôi, sợ thật ý, nhưng bây giờ, ngay tại thời điểm này lại thấy bạn dễ thương gì đâu à? 
Nhá, còn biết quay lên lớp lấy balô hộ tớ nhá. 
Rồi thì là vé xe tớ để hẳn trong cái hộp bút đẹp đó, thế nào mà cậu ấy cũng biết để tìm, công nhận đầu óc quan sát tốt nhỉ? 
-"Khôi, lúc nãy nói thế là sao?" 
-"..." 
-"Khôi thích Thu hả?" 
-"Ê, khinh nhau à? Trả lời đi chứ?" 
-"..." 
-"Hay là coi Thu là bạn thân nhất? Hay quý Thu hơn người khác?" 
-"Quý thì được chứ thích thì không được đâu, tớ là tớ phải tập trung học để đi du học đấy." 
-"..." 
Bực thật đó, lúc nãy còn máu thế cơ mà, bây giờ đã im thin thít rồi, cứ thế đạp thôi, chẳng thèm trả lời tớ gì sất, coi thường nhau quá thể đáng á. 
Làm mình ăn dưa bở nè, tưởng người ta thương mình. Làm mình hố nặng nè. 
Thu ấm ức ghê cơ, nói một thôi một hồi. 
-"Này nha, ở cạnh nhà tớ có cái chị gì xinh lắm ý, xong cũng được anh nhà giàu tán, mấy ngày đầu anh ấy còn xách cả dép cho đi cơ, một bước cưng hai bước nựng, mua cho bao nhiêu là đồ đẹp ý. Rồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-thich-cau-hon-ca-harvard/2586922/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.