Chu Viên còn có hứa hôn, đây coi như rất tiên tiến rồi.
Miêu Miêu nhìn em trai Chu ngồi bên cạnh, không hiểu sao trong lòng như có ngọn núi đè nặng.
Trước đây Đặng Phong suốt ngày có tâm trạng không tốt, lúc đó cô vẫn cảm thấy không hiểu được, hôm nay thì đến lượt cô cảm thấy buồn buồn trong lòng.
Khác biệt duy nhất chính là bây giờ quan hệ của cô và Chu Viên vẫn rất tốt, không giống Đặng Phong ba ngày lại cáu kỉnh một lần làm cho mối quan hệ với Tinh Tinh càng lúc càng xa.
Bởi vì một số nguyên nhân không thể nói nên Miêu Miêu không còn tinh thần chơi đùa cùng Chu Đôn nữa, nhưng mà may là Chu Đôn cũng bắt đầu ngồi yên xem ti vi.
Miêu Miêu ngồi bên cạnh, nhưng lại không thể nói ra sự buồn bã mà chỉ có thể khó chịu trong lòng.
Đợi đến khi Chu Viên đi ra khỏi phòng thì phát hiện Miêu Miêu cũng không nhìn anh mà đang xem ti vi cùng em trai.
“Trưa nay hai người muốn ăn gì?” Chu Viên hỏi.
Chu Đôn vẫn xem ti vi.
Miêu Miêu nói, “Buổi trưa tớ về nhà ăn.”
“Cậu tới đây giúp mình một ân tình lớn như vậy mình đương nhiên phải mời cậu ăn cơm. Đừng khách sáo với mình.” Chu Viên rất tự nhiên ngồi bên cạnh Miêu Miêu, hai người cách nhau rất gần.
Lúc đi học bọn họ ngồi cùng bàn với nhau nên tất nhiên cũng cách rất gần, nhưng mà lúc đó bọn họ mỗi người một ghế chứ không giống như bây giờ, ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-muon-lam-ban-tot-voi-cau/3363595/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.