Phương Lan Sinh từ nhỏ đến lớn ở Cầm Xuyên, sống trong sự bảo bọc của năm vị tỷ tỷ, trong đó nhị tỷ Phương Như Thẩm là yêu thương gần gũi y nhất, mà cái cách yêu thương của nhị tỷ cực kì tàn nhẫn làm Phương Lan Sinh không biết là nên yêu hay nên hận. Trong lòng, luôn thầm mắng nhị tỷ sao hay dông dài, tới khi xa nhà mới biết được, người y nhớ thương nhất luôn là nhị tỷ.
Bách Lý Đồ Tô không biết tâm tư y, đi cùng Hồng Ngọc ở đằng trước nghe thấy Phương Lan Sinh vỗ trán mình một cái tự than, “Chết rồi, quên không mua quà cho nhị tỷ!”
Sau đó người phía sau như cúi đầu lục lọi trong túi thư cái gì, lẩm bẩm.
“…Vốn định tặng cái này, nhưng…”
Bách Lý Đồ Tô quay đầu, nhìn thấy y cúi đầu nắm trong tay vật gì, không biết thất thần vì nhìn vật trong tay hay đang nghĩ gì, gương mặt vô duyên vô cớ tự dưng đỏ bừng.
Tương Linh ở đằng trước, giơ ngón tay chỉ, “Sao mặt bí đao đột nhiên đỏ vậy?”
Phương Lan Sinh nghe thế ngẩng đầu, gấp gáp muốn phủ nhận, Tình Tuyết cũng lại gần, “Thực sự là rất đỏ, Lan Sinh có chuyện gì?”
Phương Lan Sinh lắp bắp, vội giấu vật trong tay đi, Bách Lý Đồ Tô nhanh nhẹn đảo mắt, phát hiện đó là đồ vật trang sức bằng đồng mà tháng trước đã từng thấy trên người Phương Lan Sinh…
Hắn còn nhớ mọi người trêu Phương Lan Sinh gọi đó là “tín vật đính ước” gì đó khiến y cuống quýt cả lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-lan-dong-nhan-sat-tinh-dai-phat/2193077/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.