Nghe tin Tô Khanh sắp sửa đi Thụy Sĩ, Ô Giai Nghiên cũng nhanh chóng bay tới Bắc Kinh.
Hai cô gái lâu ngày không gặp, cùng nhau đi ăn xiên nướng tám chuyện.
Ô Giai Nghiên biết chuyện của Ninh Triết và Tô Khanh, nên cũng cố gắng chọc cho cô vui. Nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, cũng không thể khiến Tô Khanh vui hơn chút nào.
Tô Khanh nhai nhai thịt trong miệng, khẽ hỏi:"Ngày mai cậu có thời gian không?"
"Có." Ô Giai Nghiên nhìn cô:"Tớ đặc biệt xin nghỉ ba ngày để đến đây thăm cậu đấy. Sợ sau này cậu đi Thụy Sĩ rồi tớ sẽ nhớ cậu chết mất."
"Vậy ngày mai cậu cùng tớ đi mua sắm thêm quần áo ấm đi." Cô nói:"Quần áo ấm của tớ đều cũ rồi."
"Được thôi."
Ô Giai Nghiên rất sảng khoái đồng ý.
Hai người nói thêm chút chuyện phiếm, tửu lượng của Tô Khanh không tốt, đã ngà ngà say. Ô Giai Nghiên không uống bia, giữ bản thân tỉnh táo để một lát còn đưa con người đang sầu vì tình kia về nhà.
Dĩ nhiên sau khi uống say rồi, một số lời bình thường không nói ra cũng sẽ bất giác nói ra. Tô Khanh ôm chai bia, rầu rĩ nói:"Tớ rất yêu Ninh Triết, rất rất yêu."
Ô Giai Nghiên an ủi cô:"Tớ biết, tớ biết. Nhưng cậu ta không xứng, cậu đừng buồn nữa."
"Tớ không cách nào khiến bản thân vui lên được. Mỗi khi nhớ đến anh ấy, tớ đều cực kì đau lòng. Anh ấy ngoài mặt thì gai góc, thô lỗ còn hung dữ. Nhưng thực chất rất dịu dàng, rất ấm áp."
Vừa nói nước mắt vừa tuôn như mưa.
"Rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-khanh-ninh-triet/901664/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.