"Anh nói rồi." Ninh Triết gỡ tay cô ra khỏi áo mình:"Không xảy ra chuyện gì cả, anh chỉ là muốn chia tay thôi."
Tô Khanh hít một hơi thật sâu, kiềm nén cảm xúc:"Không có chuyện gì mà anh lại muốn chia tay sao? Ninh Triết, anh coi em là gì vậy?"
Ninh Triết xoay người lại, nheo mắt nhìn cô:"Xem em là bạn gái, nhưng bây giờ thì không muốn như vậy nữa."
Cô ngẩng đầu nhìn anh, mặc dù nước mắt đã chực trào, nhưng vẫn rất quật cường:"Em là kiểu người mà anh muốn quen thì quen, không muốn quen nữa thì nói chia tay là được sao?"
Anh cười nhạt:"Vậy em muốn thế nào mới chịu chia tay?"
"Em không đồng ý." Cô cực kì dứt khoát nói.
Ninh Triết lắc lắc đầu:"Em làm như thế sẽ chẳng có ích gì đâu. Em nhìn này, anh đã trở lại là Ninh Triết của ngày xưa rồi, hút thuốc, uống rượu, anh không xứng để em làm vậy."
Tô Khanh níu lấy cánh tay anh:"Vậy chúng ta trở về bình tĩnh nói chuyện lại, được không?"
Anh gạt tay cô ra, thái độ rất lạnh lùng:"Tô Khanh, em không phải kiểu người bám mãi không buông. Anh hi vọng em cầm lên được thì buông xuống được. Chúng ta chia tay đi."
Anh cầm điện thoại lên, lướt lướt một lát, sau đó nói:"Anh đã đặt vé máy bay về Bắc Kinh cho em rồi, mau đi đi, đừng làm phiền anh nữa."
Rất lâu sau đó, cô không biết mình đã rời khỏi quán bar và lên máy bay trở về Bắc Kinh bằng cách nào. Ngồi trên máy bay, lòng cô đau như cắt, nhất thời không kiềm chế được mà bật khóc thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-khanh-ninh-triet/901663/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.