Trương Mại khen đóa hoa hồng rồi mỉm cười nhìn về phía A Trì: 
- Đa tạ, hoa đẹp lắm, ta rất thích. 
A Trì thản nhiên khiêm tốn: 
- Đừng khách sáo, tặng người hoa hồng, tay vẫn lưu hương. (ý nói khi mình tặng quà cho người khác thì bản thân cũng nhận được niềm vui) 
Trên tay huynh có hoa hồng, còn trên tay ta có hương thơm lưu lại nên không cần cám ơn. 
Đang nói chuyện thì Trương Mại bỗng “ơ” một tiếng, cúi đầu nhìn xuống tay mình. Có lẽ bởi vì trong đời hắn cực ít có lý do để loay hoay với một đóa hoa nên khi hắn cầm đóa hồng đã được A Trì dùng khăn gấm bao lại vẫn bị gai đâm phải, trên đầu ngón tay có một giọt máu tươi đỏ thẫm chảy ra. 
A Trì oán trách: 
- Không cẩn thận vậy đó. 
Nàng lấy ra một chiếc khăn tay trắng đưa cho hắn: 
- Nè, mau lau đi. 
Trương Mại luôn miệng nói đa tạ, một tay cầm đóa hồng, tay kia đón chiếc khăn, lúc lấy khăn thì bước về phía trước hai bước, cách A Trì gần hơn chút. 
Bị chảy máu là ngón cái tay phải, tay trái hắn cầm hoa, tay phải hắn cầm khăn, ngốc không nói nổi. A Trì nhắc nhở hắn: 
- Để hoa xuống trước đi. 
Hắn nghiêm túc lắc đầu: 
- Là nàng tặng cho ta, ta không nỡ để xuống. 
A Trì im lặng hồi lâu: 
- Vậy huynh đổi tay lại. 
Hắn chợt hiểu ra, vội đổi tay phải cầm hoa, tay trái cầm khăn, lau đi giọt máu tươi kia. 
Tay hắn rất trắng, ngón tay nhỏ dài đẹp đẽ, nhìn giống như tay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-hoa-anh-nguyet/1851883/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.