Nhìn khuôn mặt xuất chúng của người trước mắt, vì dục vọng ăn mòn mà dần dần trở nên vặn vẹo, đột nhiên Đường Đường thoáng sợ hãi.
Khuỷu tay chống người muốn lui ra sau, lại bị cậu giữ mắt cá chân, không nhúc nhích được.
Tô Hoài mở đôi mắt đỏ ngầu, cả người kìm nén đến độ run rẩy. Cậu nhìn Đường Đường, hơi thở phập phồng, nhưng vẫn kiên trì trấn an: “Đừng sợ, mình sẽ chú ý nhẹ một chút.”
Đường Đường căng thẳng tới nỗi không dám thở mạnh, trán cô rịn ít mồ hôi, lộ vẻ cực kỳ đáng thương.
Cổ họng Tô Hoài khô khốc, cậu đưa tay vén những sợi tóc rơi xuống của cô ra sau tai. Hai ngón tay cứng nhắc của cậu từng li từng tí đến gần, lần nữa thăm dò huyệt mật của Đường Đường.
Lòng bàn tay Tô Hoài dán lên mảnh thịt mềm mại, cọ cọ mấy cái, xương ngón tay cứng rắn rơi vào âm hộ, không nhanh không chậm vẽ đường vòng cung, hết vòng này tới vòng khác, đồng thời cũng sử dụng ngón tay cái, đầu ngón tay khẽ véo huyệt hạch tròn đỏ tươi, tới tới lui lui liên tục vân vê.
Đường Đường chịu không nổi sự trêu chọc của cậu, tiếng rên bị ngăn giữa răng môi chưa thể bật ra.
Nhận thấy thân thể cô từ từ thả lỏng, Tô Hoài chậm rãi đút ngón tay vào lỗ huyệt chật hẹp, cảm nhận thịt mềm bên trong ướt át dinh dính bao lấy mình mà chèn ép.
Cảm giác này quá tuyệt vời, thân thể Tô Hoài căng cứng, sau lưng không tự chủ toát một tầng mồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-duong/2713800/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.