Hai nàng Oanh Nhi, Yến Nhi cũng kề sát vào, hơi thở như hoa lan thổi vào tai hắn, nói: “Tô công tử, có nhớ chúng ta không?”
Tô Thảng ôn lại cảnh ngày xưa trái ôm phải ấp, thơm nồng ngọt ngào vui sướng, lúc này hắn mới nhớ ra, đường đường Tô Thảng công tử là rất biết cách dỗ dành nữ tử, huống chi hắn ngọc thụ lâm phong, anh tuấn bất phàm, trẻ trung lại nhiều tiền, có nữ nhân nào mà không muốn tự động hiến thân.
Hắn không khỏi cợt nhả nói: “Nhớ chứ, ngày nào cũng nhớ, mỗi người ngoan ngoãn rót cho ta một chung xem nào.” Ba nữ tử cười duyên dáng, ngoan ngoãn đi rót rượu, mỗi người một chung.
Tô Thảng nhìn lại thấy người bằng hữu tốt Thành Mính đã đến từ lâu, đang một mình ngồi ngay ngắn tự rót rượu mà uống. Yến Nhi thấy hắn chỉ uống một mình, rót xong một chung cho Tô Thảng, cũng mỉm cười rót cho hắn. Thành Mính thản nhiên nhận lấy nhưng không hề đáp lại đôi mắt cười quyến rũ của nàng ta.
Tô Thảng nghĩ, người này vẫn mang bộ dạng cũng không có hứng thú gì đối với nữ nhân. Sau khi chào hỏi xong, hắn cởi giày, ngồi vây quanh cùng một chỗ với Hoàn Lãng Tình và Thành Mính, hoà thuận vui vẻ.
“Hạ Hầu lão đệ đâu?” Tô Thảng hỏi, chỉ còn một mình Hạ Hầu Quỳnh chưa tới.
“Xem như hắn xui xẻo, Hoàng Thượng bảo hắn chuẩn bị xuất chinh diệt phỉ, còn đang bận đến chết khiếp.” Hoàn Lãng Tình tỏ ra hết sức thương hại.
“Ai bảo hắn là tân khoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-duong-cong-tu/3402367/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.