“Ôi, chúng ta không làm phiền Tô công tử uống trà nữa.” Ngũ phu nhân dường như đã phát hiện ra sắc mặt của hắn không bình thường, lập tức thức thời nói một câu.
Hai người kia vừa đi khỏi, Tô Thảng đã cười như không cười, nói với Lư Tú Nhi: “Trước nay giai trà tựa giai nhân.”
Những lời nói này hắn vốn muốn tặng thưởng Lư Tú Nhi, nhưng giờ phút này nói ra miệng, thì ngược lại giống như diễn tả hay vị phu nhân kia. Nói xong hắn liền tự biết mình lỡ lời, nhưng cũng lười giải thích, chỉ cười cho qua.
Lư Tú Nhi hụt hẫng nghĩ thầm, quả nhiên hắn phong lưu thành tánh, tiếng xấu đồn xa, trêu chọc không ít nữ tử. Nghĩ đến đây, khuôn mặt phấn bất giác kéo dài. Nàng không tươi cười nữa, Tô Thảng lập tức tới gần, dịu dàng nói: “Uống trà tiêu hoá xong, ngươi có nghĩ nên dùng một chút điểm tâm không?”
Lư Tú Nhi nhớ lại lúc đầu hắn nói vốn là đến đây để ăn điểm tâm, nhưng bây giờ đã không còn tâm trạng để ăn nữa. Nàng lại không thể tỏ vẻ quá chú trọng, cũng không thể nói với Tô Thảng nàng đang ghen tỵ được!
Tuy rằng, nàng giống như thật sự có chút ghen tỵ! Nhưng Lư Tú Nhi không muốn thừa nhận.
Tô Thảng gọi bánh tô du, trên nhọn dưới tròn, giống như một ngọn núi, tuyết trắng xóa trên đỉnh núi đều là đường. Lư Tú Nhi vẫn còn giận dỗi nhìn thoáng qua chẳng phải chỉ là bánh tô du thôi sao, có ai mà chưa từng ăn chứ... Lại thấy Tô Thảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-duong-cong-tu/3402366/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.