khi trên xe trở lại thành phố, do mệt quá Tô Dung Dung ngủ thiếp đi. Hà Thanh Quy sợ cô cảm lạnh lấy áo khoác đấp cho cô, về đến thành phố anh gọi cô dây;
'Dung Dung à! đến nơi rồi dậy đi nào, chúng ta đi thôi đến rạp chiếu phim rồi
Cô vẫn còn ngáy ngủ nghe anh nói đến giờ chiếu phim thì tỉnh táo hẳn,
"sao anh không gọi em sớm hơn, đi nhanh thôi anh kẻo trễ bây giờ"
Cô kéo anh chạy mua vé mà không xem thể loại phim, mua cả nước ngọt bỏng ngô, vào rạp mới hay là phim kinh dị. Còn cô lại rất sợ loại phim này, cô xem mà tay cứ bám lấy áo Hà Thanh Quy. Thấy cô sợ anh cũng vỗ vai an ủi đến khi đoạn gây cấn thì cô nằm trọn trong lòng anh
anh thầm nghĩ hôm nay là ngày hẹn hò đầu tiên, không được vượt quá giới hạn cho phép. vì ngồi tư thế này chẳng có chút khoảng cách, anh cũng không thể khống chế lại mà hôn cô. mặc kệ phim kinh dị có gây cấn thế nào, cũng không thể làm hai người bận tâm. anh nói nhỏ
'chúng ta ra ngoài nhe! chúng ta đi ăn gì đó rồi đi chơi tiếp
Hà Thanh Quy luôn lo lắng sợ anh sẽ không thể kìm chế được mình, sẽ vượt qua giới hạn sợ cô hiểu nhầm rồi sẽ không yêu anh nữa.
"cuối cùng cũng được ra ngoài, em tưởng mình đi không nổi nữa. anh không sợ luôn ngầu ghê"
'anh phải bảo vệ cho em chứ, sợ rồi ngày nào đó em chán ghét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-dung-dung-anh-da-ve-roi/3746699/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.