Du Đạc liệt kê tất cả manh mối lên bảng, cuối cùng vẽ mấy vòng tròn khoanh chữ “Ma túy” lại, “Mấu chốt nhất chính là ma túy đi đâu rồi?”
Hàn Bân đứng sau lưng cậu, “Người vô danh trong phòng pháp y có lẽ biết, bất luận hắn bị giết như thế nào, tóm lại hắn biết một vài chuyện chúng ta không biết.”
Diệp Lai nói, “Còn cái vị Trần Tinh đã bốc hơi nữa, hắn cũng biết chuyện nhỉ?”
Tiểu An vẫn đang gõ bàn phím, “Còn có ông chủ Lại của Thiên Lại Ngu Nhạc thành, không phải nói mọi chuyện trong giới xã hội đen Mộc Luân đều liên quan tới hắn à? Hắn cũng xem như là nhân vật công chúng, kỳ lạ là tại sao em không tìm được bất kỳ tài liệu hình ảnh nào của hắn? Người đã gặp hắn chắc là rất nhiều, không có ai chụp ảnh chung với hắn làm kỷ niệm? Dù sao mọi người chỉ biết hắn khoảng ba mươi đến bốn mươi tuổi, gần mười lăm năm trước làm chủ Thiên Lại Ngu Nhạc thành, không biết hắn dùng thủ đoạn gì mà khiến toàn bộ giới xã hội đen thuần phục mình.”
Bộ Hoan cười nói, “Có lẽ hắn chỉ không thích chụp ảnh thôi. Chúng ta thế mà lại đặc biệt đến giải quyết vụ án ma túy, đây rõ ràng là việc của phòng chống ma túy.”
Trình Cẩm nói, “Mười lăm năm à, khoảng thời gian này thành phố Mộc Luân có biến hóa gì?”
Da Đạc nhanh chóng nói, “Thành phố Mộc Luân trở thành thành phố phồn hoa nhất vùng Tây Nam, thực lực kinh tế hùng hậu, sản phẩm mới xuất hiện cũng rất đa dạng, nghề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-dieu-tra-an-dac-biet/927392/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.