Trình Cẩm nói, “Chúng ta đi hưởng thụ cuộc sống về đêm đi.” Anh quyết định làm chút chuyện có thể thu hút sự chú ý của thành phố này, muốn biết rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì thì trước hết phải nhảy vào vũng nước đục.
Mười mấy phút sau Dương Tư Mịch chạy một chiếc mô-tô hạng nặng, Trình Cẩm ngồi ở yên sau ôm eo hắn, Trình Cẩm muốn nói em chạy chậm chút nhưng sợ phải hét to Dương Tư Mịch mới có thể nghe thấy, anh không hét ra miệng được nên chỉ đành phí công ôm chặt eo Dương Tư Mịch. Không biết có phải Dương Tư Mịch lầm tưởng Trình Cẩm có ý chạy nhanh hơn không mà hắn rồ ga, xe mô-tô lao trên đường lớn như mũi tên. Trình Cẩm thầm nghĩ họ đây là bay quá thấp, chắc chắn lốp xe ma sát với mặt đường đã bắn ra tia lửa.
Trên đường là từng tốp từng tốp tay đua, đây cũng là một trong những văn hóa của thành phố Mộc Luân. Ngay cả hai người nổi tiếng nhất thành phố Mộc Luân cũng từng bày tỏ mình cũng là người yêu quý đua xe trên đường, hai người này một là ông chủ Thiên Lại Ngu Nhạc thành Lại Vũ, hắn cũng là ông vua không ngai của giới xã hội đen Mộc Luân, nghe nói mọi chuyện ở thành phố Mộc Luân hắn đều rõ như lòng bàn tay; một người khác là kim cương vương lão ngũ vừa trẻ vừa độc thân vừa có tiền nhất thành phố Mộc Luân – Khưu Phổ, chẳng qua cậu Khưu phần lớn thời gian đều ở nước ngoài, rất ít khi về Mộc Luân.
Dương Tư Mịch nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-dieu-tra-an-dac-biet/927390/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.