Trong lúc phóng viên phỏng vấn Mạc Lưu Niên, Trình Cẩm bảo mọi người khẩn trương nghĩ cách tìm ra tung tích Cảnh Hành Chỉ trong thời gian ngắn nhất. Trình Cẩm hỏi cục trưởng Cát, “Tôi vẫn luôn tò mò tại sao Cảnh Hành Chỉ chọn đi ám sát Mạc Lưu Niên, lúc đầu tôi nghĩ là vì hắn biết Mạc Lưu Niên, nhưng Mạc Lưu Niên cũng là nằm vùng, thân phận hẳn cũng được bảo mật mới đúng.”
Cục trưởng Cát không thể nào tự nguyện trả lời vấn đề này, “Bọn họ chắc chắn không biết nhau.”
Trình Cẩm hỏi, “Đã không biết vậy tại sao hắn chọn giết Mạc Lưu Niên trong hai người Ứng Kỳ Diệp và Mạc Lưu Niên?” Tiền Phương ra giá Mạc Lưu Niên và Ứng Kỳ Diệp bằng nhau.
Không ai nghĩ ra được lời giải thích hợp lý, có vài người không kiên nhẫn nổi nữa, “Có liên quan đến chuyện tìm Cảnh Hành Chỉ sao?”
“Trong tình huống không có manh mối mới, đây tạm thời cũng coi là một manh mối. Bằng không thủ đô lớn như thế, anh cho rằng chúng ta phải tìm từ đâu?” Trình Cẩm cũng tức giận nên nói chuyện không nể nang gì. Tình huống bây giờ, mấy người kia cũng không tiện phát cáu, chỉ có thể suy nghĩ cho toàn cục mà nén giận.
Trình Cẩm tìm Dương Tư Mịch trong đám đông, hồi lâu sau mới thấy hắn đang vùi trong góc ngẩn người, không biết có phải lại ngủ không, Trình Cẩm mặc kệ mấy người đó đi rót nước uống, sau đó nhân lúc không ai chú ý đi tới bên cạnh Dương Tư Mịch hỏi lại vấn đề ban nãy, tại sao Cảnh Hành Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-dieu-tra-an-dac-biet/927340/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.